tội này tôi không nhận

Truyện Tội Này, Tôi Không Nhận của tác giả Thiên Đường Phóng Trục Giả thuộc thể loại đam mỹ. Diễn viên đóng thế - Giản Hoa, ngày nọ phát hiện cả người quen lẫn không quen đều thông qua mọi cách tìm kiếm cậu, ngay đến cơ quan quốc gia cũng đến tận cửa… Truyện Tội Này, Tôi Không Nhận - Chương 81 với tiêu đề 'Yêu thầm' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; Hiệu quả chụp hình ngang ngửa đứng tạo dáng trong studio chuyên nghiệp, tố chất này không phải trên người nghệ sĩ nào cũng có Trong nội dung bài viết này, chúng tôi sẽ có hướng dẫn viết Nghị luận về ứng xử trên không gian mạng. Mời Quý độc giả tham khảo. Thật đáng buồn khi ngày nay không khó để bắt gặp những hình ảnh ứng xử giữa con ngươi với nhau sao mà đau đớn, tê tái thế Tội Này, Tôi Không Nhận audio, Mới Cập Nhật: Chương 0175 Kết thúc , Tên khác: Nồi này, tôi không vác,Thể loại: Đam mỹ, phản xuyên thư, dị năng, giới giải trí, chậm nhiệt, 1 v 1, HE. (thuộc tính công thụ mời mọi người tự đọc tự cảm nhận), Trong bài phát biểu vào tối ngày 17/10, Tổng thống Ukraine Volodymyr Zelensky cho biết đã có nhiều vụ tấn công hơn: "Ngay lúc này, có một cuộc tấn công bằng máy bay không người lái mới của Nga. Có cái đã bị bắn hạ.". Hãng thông tấn Interfax Ukraine đưa tin, người dùng Chương 46: Ngẫu nhiên. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Tối ngày 22 tháng 11. Gió cuốn lá cây dán lên cửa kính xe. Trời không có sương mù, nhưng đã sớm không thấy được ánh lackprisumcen1971. Tác giả Thể loại Dị Năng, Đam Mỹ, Xuyên KhôngNguồn thái FullSố chương 175Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Tên khác Nồi này, tôi không vácThể loại Đam mỹ, phản xuyên thư, dị năng, giới giải trí, chậm nhiệt, 1 v 1, HE. thuộc tính công thụ mời mọi người tự đọc tự cảm nhậnSố chương 175Biên tậpDiDiễn viên đóng thế – Giản Hoa, ngày nọ phát hiện cả người quen lẫn không quen thông qua mọi cách tìm kiếm cậu, ngay đến cơ quan quốc gia cũng đến tận cửa…Tổ trưởng của tiểu đội dị năng Đồng chí Giản Hoa, tôi đại diện cho quốc gia đến nói cho cậu một bí mật thế giới vừa được phát vật chính Cái gì?Tổ trưởng của tiểu đội dị năng Thế giới của chúng ta thật ra là một quyển vật chính WTF?Tổ trưởng của tiểu đội dị năng Còn cậu sẽ trở thành Boss cuối của bộ tiểu thuyết bảy tập vật chính…Tâm trạng của nhân vật chính như tên xuyên sách Giáp Chúng ta là trúc mã trúc mã, tôi phải là ánh trăng sáng trong lòng cậu chứ?Kẻ xuyên sách Ất Tôi có ân với cậu, cậu phải chân thành với tôi chứ?Nhân vật chính…Kẻ xuyên sách Bính Tôi hiểu lòng người lại ân cần săn sóc, chúng ta phải thành bạn gay tốt lăn lộn cùng một chỗ chứ?Nhân vật chính…Tâm trạng của nhân vật chính như tên truyện. Tác giả Thiên Đường Phóng Trục Giả bao giờ cũng có những ý tưởng mới lạ không đụng hàng, óc sáng tạo độc đáo và viết chắc tay, truyện này cũng thế, rất đáng đọc, mình mới đọc 3 truyện của tác giả này thôi cùng với bộ Cầu Thối Nhân Gian Giới và Di Thiên Đại Vụ nhưng couple Lý Phỉ x Giản Hoa là couple mình thích nhất trong 3 truyện. Thể loại phản xuyên thư mới lạ mà cũng khó viết nữa, nhưng bộ này tác giả đã thành công xây dựng thế giới phản xuyên thư rất đặc sắc, chăm chút, văn án nghe có vẻ nhây nhưng viết rất nghiêm túc, có cao trào có nút thắt. Tác giả ắt hẳn đã đầu tư rất nhiều chất xám vào bộ này, bội phục bội phục. Có một vài độc giả ý kiến là truyện chưa giải thích hết những bí ẩn ví dụ như vì sao lại có một lượng lớn người xuyên thư hay gì gì, nhưng mình thấy hình như tác giả giải thích rồi thì phải, nói chung đến mấy đoạn giải thích phân tích khoa học này nọ mình toàn đọc lướt nên là cũng không rõ =_=? Tính cách công thụ rất hợp ý mình, mình có khuynh hướng thích niên thượng hơn là niên hạ. Thích mấy anh công không mạnh hơn thụ quá mức, phải là kiểu dịu dàng chững chạc mà ko quá trung khuyển, quá ngán mấy pa bá đạo tổng tào nạnh nùng phúc hắc, yêu là phải kiên nhẫn tiến tới thích thì nói ko thích thì thôi, mặt dày vừa phải là càng okie. Ôn nhu là nhất, ko thích ngạo kiều muộn tao công đâu ~~~. Anh công Lý Phỉ có kỹ năng diễn xuất giỏi, dị năng mạnh, đủ dịu dàng đáng tin cậy, ko ghen bậy bạ lung tung. Mà ảnh cũng khổ ghê gớm, thích bạn Hoa mà toàn bị bản cho ăn bơ, lúc H là toàn bị tụt dị năng vì bạn thụ là “Kẻ cắn nuốt”. Chời má có đoạn bạn thụ mắc chứng hay hôn mê ly bì, anh công ảnh toàn phải bế bồng này nọ cố ý show ra cho đám khác thấy để lợi dụng gặp kẻ thù thôi, đàn em kêu “Mèn ơi ổng ác quá làm người ta ko xuống giường nổi liệt cmn luôn kìa” “Chắc bị đồn yếu sinh lý nên chứng minh đó mà” “Chán sống hả mậy ổng xử cmn luôn giờ”, đứa biết chuyện thì hiểu thực ra ổng chưa chết trên giường bạn thụ là may 😂😂😂 Thụ Giản Hoa thì thuộc kiểu thông minh, lạnh nhạt nhưng ko phải loại cao lãnh nhìn đời bằng cằm, thích nhất là dị năng của bạn í. Nấm cute hết phần thiên hạ!!!!!!! Nấm nấm nấm nấm nấm nấm ~~~~ Chắc ngoài nvc ra thì đặc sắc nhất là nấm với con Corgi Thụ cường nhưng ko muốn phản công, mị thích. Mình ko thích hỗ công, có một vài hủ nói là gay đời thật đa phần là đổi chỗ nhau, tại sao thấy hỗ công là né?? Với mình đam mỹ là những món ăn tinh thần đặc biệt, có người thích ăn chay xem thanh thủy, có bạn mê đồ mặn đọc cao H, nó như trái sầu riêng vậy đó, với những fan sầu riêng nó là mỹ vị trần gian, cũng có người thấy là né xa trăm dặm, hay cũng có những đứa như mình đây ko ăn được sầu riêng nhưng lại mê kem sầu riêng kẹo sầu riêng, tùy mỗi người mỗi cách nhìn. Chỉ là không thích chứ ko phải ghét, đây chỉ là gu đọc truyện thôi, mỗi người một sở thích mà, ko thích ko phải là dè bỉu ko chấp nhận hay gì nhé ^^ Truyện của tác giả này thường xây dựng tuyến nhân vật phụ cực kỳ đặc sắc và ấn tượng, nhưng trong truyện này mình thấy các nvp chưa nổi bật và lôi cuốn như trong mấy bộ khác bạn cơ giáp Seere cà nhây triết lý, Dư béo mê tiền, Linh Hoán kiếm tiên trẩu tre sợ sư phụ, đám Vampire nghị hội thần kinh, tu chân giới đám này thì phải nói là khô héo lời……… Còn bộ này thì mấy nvp cứ chìm chìm ko đặc sắc, nhất là mấy nv mới xuất hiện thì có vẻ trâu bò máu mặt nhưng về sau có kết cục khá lãng xẹt. Bạn nhân vật chính nguyên tác Johnson Brown cũng cute đó nhưng vẫn chìm sao á. Đến đoạn cuối tác giả có vẻ lười viết hay sao mà hơi cụt cụt đầu voi đuôi chuột, nhưng hem sao viết chặt chẽ vẫn nuốt được vì tác giả viết tỉ mỉ logic. Một vài độc giả nói rằng truyện có hơi tung hô đề cao Trung Quốc, mình thì thấy cái đấy cũng có phần nào nhưng ko hề đáng kể, cũng chẳng có kiểu cho thấy cái hay cái tốt của nước mình bằng việc hạ thấp nước khác nên điểm này ko sao. Với một vài người thì cách viết của Thiên Đường Phóng Trục Giả khá thô và nhạt. Mình công nhận là tác giả này theo đảng chậm nhiệt, ko đầu tư viết tình cảm nhiều nhưng thô thì cũng ko đến nỗi. Cách viết hài hước, dí dỏm, đặc biệt là nhiều manh điểm, như thể đang đọc một quyển truyện tranh shounen vậy. Trong một rừng những tác giả viết truyện hường phấn một màu nhan nhản như hiện nay, Thiên Đường Phóng Trục Giả đã xây dựng được một phong cách độc đáo cho riêng mình, không bị trộn lẫn với người khác. À nhưng tác giả này thuộc đảng nước lèo, H theo trường phái trừu tượng kéo rèm đóng cửa -_- cái này cho vô điểm trừ nha. Hai nhân vật đều thông minh, lý trí nên ko lao vào yêu ngay, cái gì cũng phải suy nghĩ đã chứ đúng ko ^^ Lại nói đôi chút về sở thích của mình Mình thích công truy thụ, nhưng truy theo kiểu mưa dầm thấm lâu, ko khoa trương ko bám dính, cả hai đều tôn trọng nhau, cho nhau không gian riêng, phụ thuộc lẫn nhau nhưng vẫn độc lập. Mình cũng ko thuộc đảng sủng công hay sủng thụ, thích ai hơn thì sủng người đó, thương ai hơn thì cầu ngược người kia, tốt nhất là có truyện nào thích cả hai như nhau giống truyện này \*^_^*/ Ko quá hường phấn ngọt ngấy, nghiêm túc hiện thực nhưng theo hướng tích cực ko phải tiêu cực, quan trọng nhất là nhân vật phải có điểm nhấn có chiều sâu một chút. Mong là sẽ có thêm nhiều bộ phản trọng sinh, phản xuyên thư hay như thế này, vì mình ko thích xuyên thư trọng sinh, thấy trọng sinh thường né xa xa xa ~~~ Tên khác Nồi này, tôi không vácThể loại Đam mỹ, phản xuyên thư, dị năng, giới giải trí, chậm nhiệt, 1 v 1, HE. thuộc tính công thụ mời mọi người tự đọc tự cảm nhậnSố chương 175Biên tậpDiDiễn viên đóng thế – Giản Hoa, ngày nọ phát hiện cả người quen lẫn không quen đều thông qua mọi cách tìm kiếm cậu, ngay đến cơ quan quốc gia cũng đến tận cửa…Tổ trưởng của tiểu đội dị năng Đồng chí Giản Hoa, tôi đại diện cho quốc gia đến nói cho cậu một bí mật thế giới vừa được phát vật chính Cái gì?Tổ trưởng của tiểu đội dị năng Thế giới của chúng ta thật ra là một quyển vật chính WTF?Tổ trưởng của tiểu đội dị năng Còn cậu sẽ trở thành Boss cuối của bộ tiểu thuyết bảy tập vật chính…Tâm trạng của nhân vật chính như tên xuyên sách Giáp Chúng ta là trúc mã trúc mã, tôi phải là ánh trăng sáng trong lòng cậu chứ?Kẻ xuyên sách Ất Tôi có ân với cậu, cậu phải chân thành với tôi chứ?Nhân vật chính…Kẻ xuyên sách Bính Tôi hiểu lòng người lại ân cần săn sóc, chúng ta phải thành bạn gay tốt lăn lộn cùng một chỗ chứ?Nhân vật chính…Tâm trạng của nhân vật chính như tên truyện. Tiếng cảnh báo đến muộn, vang vọng khắp các tầng. Biên tập DiMay là thiết bị phun nước vẫn còn hoạt động, nhanh chóng dập tắt lửa tồn xem náo nhiệt tụ tập đầy bên ngoài khách sạn Trân Châu. Xe cứu thương, xe cứu hỏa rú còi chạy đến, cuối cùng khiêng ra người bỗng nhiên bị vụn pha lên đâm đầy mình thương tích hay người đang đứng tự nhiên bị gãy chân. Biên tập DiAi cũng nói không biết chuyện gì xảy ra. Biên tập DiTrên cầu thang, Cảnh Điền hoảng hốt đứng dậy, cơn đau như muốn nổ tung đầu đã biến mất. Hắn nhớ lúc ấy mình định thử mở cửa, không biết làm cách nào mà cửa chống cháy trực tiếp mở ra. Hắn bỗng nhận ra hình như mình có khả năng lấy vật từ xa trong thần thoại?Ánh mắt hắn dừng trên chốt cửa đóng kín của cầu thang tầng một. “Cạch” một tiếng cửa cầu thang tự động mở. Biên tập DiCảnh Điền kinh ngạc theo bản năng lùi về sau một bước. Biên tập Di“Đây là mình làm sao?” Cảnh Điền không dám tin nhìn hai tay mình. Biên tập Di“…”Biên tập DiSắc mặt Lý Phỉ tái nhợt, đôi mắt khép hờ, hai dòng máu theo khóe mắt chảy Điền mơ hồ nhớ mình được dìu xuống, sau đó thì không biết gì cả. Sóng nhiệt liên tiếp xuất hiện làm hắn toàn thân khó chịu, đầu cũng đau đến mức mồ hôi lạnh chảy thành dòng. Hiện tại, hắn thấy Lý Phỉ ngồi dựa trên lan can cầu thang, khóe mắt rỉ máu, cũng mặc kệ năng lực kỳ lạ của chính mình. Biên tập Di“Tôi không sao.” Biên tập DiLý Phỉ mở mắt. Tâm trạng của anh lại không bình tĩnh như vẻ bề mạnh hủy diệt của vụ nổ và lửa lớn đang tuần hoàn trong cơ thể vô hình, chỉ có thể dùng ý thức cảm nhận được sự tồn tại của chúng. Lý Phỉ nhắm mắt lại, có thể thấy trong người Cảnh Điền cũng có loại sức mạnh này, nhưng chỉ tập trung ở trong não, màu sắc cũng đã nhạt đi ít nhiều.“Mắt tôi chắc là chịu ảnh hưởng của vụ nổ… Tình hình của chúng ta, không cần đi bệnh viện.” Biên tập DiNửa câu sau của Lý Phỉ khiến vẻ mặt Cảnh Điền thêm căng thẳng. Hắn không biết là vì Lý Phỉ cũng có sức mạnh giống hắn hay vì anh bị thương nên không muốn phóng viên tại hiện trường chụp được. Biên tập DiCảnh Điền lấy áo khoác che đầu anh, đỡ Lý Phỉ xuống tầng, lẻn vào đám người đang kinh hoàng chạy ra ngoài khách tập DiKết quả, động tác của họ vẫn chậm hơn một bước, hiện trường đã bị cảnh sát phong nay khách sạn Trân Châu đáng nhẽ ra sẽ tổ chức buổi đấu giá từ thiện, có các quan chức chính phủ tham dự, nên công tác bảo vệ rất nghiêm ngặt. Khi thời gian ngưng lại, đám tội phạm mới mang thuốc nổ vào, điều này ai cũng không biết. Xảy ra chuyện lớn như vậy, nhân viên tuần tra của khách sạn lập tức gọi cảnh sát tiếp viện. Biên tập Di“Ai cũng không được rời khách sạn, người bị thương sẽ do nhân viên y tế tiếp nhận.”Nhân viên cảnh sát tiếp nhận hiện trường, cần thận bảo vệ hiện trường vụ người hoảng sợ tụ tập tại nhà hàng ở tầng ba, trong lòng oán thầm. Biên tập Di“Tên, chứng minh thư, nếu không có thì nói ra số phòng trước.” Nhân viên phụ trách kiểm tra thấy Cảnh Điền và Lý Phỉ không mặc đồng phục của khách sạn, Cảnh Điền lại có khí chất mạnh bạo, nhìn không giống dân thường, liền cảnh giác truy tập DiLý Phỉ lấy áo khoác che mặt ra, rất phối hợp nói ra số phòng. Biên tập DiViệc này không làm giả được, thông tin khách hàng đều đăng trên mạng nội bộ của khách sạn, dễ dàng xác minh. Cảnh sát thấy trên mặt Lý Phỉ đầy máu, lập tức hỏi anh có cần đi bệnh viện không. Biên tập Di“Không sao, tôi chỉ bị trầy da thôi.” Lý Phỉ lơ đãng đục có khách được đưa tới nhà hàng, trong lòng tức giận nên cũng không phối hợp như Lý Phỉ. Bị truy hỏi liền nổi giận lớn tiếng “Anh không biết tôi là ai sao? Tôi là Tiêu Nhã Cầm, chẳng lẽ tôi là ăn trộm?” Biên tập DiĐây là một người phụ nữ đang che cánh tay bị thương, trên váy còn dính máu và tro bụi, giày bị gãy gót, chỉ đành khập khiễng bước đi. Biên tập DiLý Phỉ nghe thấy tiếng hơi nghiêng đầu, Cảnh Điền hiểu nhầm ý anh, đứng bên xấu hổ giải thích “Chuyện này tôi cũng không biết, người đại diện chưa nói gì cả.”Tiêu Nhã Cầm cũng là một diễn viên trong nước, nhưng đối với Lý Phỉ, cô ả cực kỳ phiền phức. Nhiều năm trước, khi Tiêu Nhã Cầm mới ra mắt, ả đã cố tạo tin đồn với Lý Phỉ. Gần đây, sự nghiệp xuống dốc, độ hot không đủ, ả lại đem “chuyện cũ” đào ra, trên tiết mục giải trí còn công khai đối tượng kết hôn tương lai giống như Lý Phỉ là lúc đó “Con quạ” đang chuẩn bị công chiếu, vì có ý định tuyên truyền, công giải trí truyền thông Tinh Thiên không áp dụng chính sách can thiệp. Tiêu Nhã Cầm cũng rất cao tay, biểu hiện tích cực mà cũng không bịa đặt chứng cứ hẹn hò xác thực gì đó, nên nếu Lý Phỉ đứng ra phủ nhận, sẽ giống như đang cố thoát tiệc từ thiện không diễn ra được cũng tốt, nếu không lại bị “đóng khung”, ảnh chụp bị quăng lên mạng hâm tập DiLà ngôi sao ở dưới ánh hào quang, loại người như Tiêu Nhã Cầm dễ sinh ra ảo tưởng là toàn bộ người Trung Quốc dưới bốn mươi tuổi đều phải biết cô ả. Biên tập DiChuyện trong giới giải trí, có một số người ngay cả nữa chữ cũng không nghe qua, bề ngoài ảnh hậu ảnh đế tròn méo thế nào họ cũng không biết. Nhưng cản trở người thi hành công vụ, thì còn phải bị đưa đi kiểm tra lại lần nữa. Biên tập DiTiêu Nhã Cầm khó chịu. Không biết sao ánh mắt cô ả vừa đảo qua đã nhìn thấy Lý Phỉ đang định trốn, mắt ả sáng lên “Lý Phỉ! Giấy chứng nhận của em để ở trong phòng, mau giúp em xác nhận thân phận.”Biên tập DiChỉ có việc báo số phòng mà Tiêu Nhã Cầm làm như mình bị bắt nạt ghê kể đến giọng điệu của cô ả, như kiểu ả cùng Lý Phỉ đến khách sạn thuê phòng không bằng…Biên tập DiNhân viên kiểm tra không biết Tiêu Nhã Cầm, nhưng người khác trong phòng lại có biết. Ánh mắt họ đều hướng tới chỗ Lý Phỉ, trong tình hình hỗn loạn còn không quên tám chuyện, phải nói là mọi người đều yêu náo tập DiLúc này, tất nhiên là Cảnh Điền phải đóng người xấu, hắn cộc cằn nói “Cô Tiêu, Dean vừa bị đụng đầu, giờ cậu ấy đang choáng váng đầu óc. Cô tự đi xác minh số phòng là được.”Tiêu Nhã Cầm cực kỳ ngạc nhiên, như không dám tin Lý Phỉ dám mặc kệ cô đám người có tiếng khẽ bán tàn, có người đã dùng ánh mắt nhìn Lý Phỉ như là “tên cặn bã”. Chỉ có người đến dự tiệc từ thiện tối nay mới cảm thấy lời đó là có ý ra Tiêu Nhã Cầm chưa nói gì cả, cũng không nói xấu Lý Phỉ, tất cả là do đám người vây xem tự tưởng tượng. Trước giờ, ả tạo tin đồn đều dùng thủ đoạn này. Nói cách khác, kỹ năng diễn xuất của ả xem như cực kỳ xuất sắc, ít ra vẻ mặt ả lúc này cũng làm người ta liên tưởng đến đủ loại chuyện. Biên tập DiCảnh Điền không phải đương sự còn thấy ngực khó chịu. Hắn thấy có người trộm dùng di động quay chụp, nhưng vì góc độ mà không nhìn tới mặt Lý Phỉ, Tiêu Nhã Cầm lại không lo bị chụp nên Cảnh Điền cũng chẳng ngăn cản. Biên tập DiKiểm tra xong, Tiêu Nhã Cầm giả vẻ cô đơn, khập khiễng đi qua chỗ Lý Phỉ, định đứng cạnh anh lại do dự, vừa đi vài bước lại “diễn sâu”.Mặt Cảnh Điền cứng lại, nghe người bên cạnh thì thầm “Không phong độ gì cả, dù có không quen, thấy người ta bị thương cũng phải qua dìu chứ”, “Còn nhắm mắt coi như không thấy”. Trong lòng Cảnh Điền như dời sông lấp biển, chỉ có thể tức giận trừng Tiêu Nhã Cầm, oán giận trợ lý của cô ả không biết chết chỗ nào. Biên tập DiLý Phỉ không có tâm trạng để ý chuyện xung quanh. Mỗi lần anh hô hấp đều có thể cảm nhận sức mạnh kia dậy tập DiThức tỉnh dị năng như một cơn ác mộng. Anh tận mắt nhìn thấy ngọn lửa xông tới, sau đó mọi vật đều chậm lại, ngọn lửa bốc ra ngoài tòa nhà, tụ tập bên ngoài khách sạn, sáng đến lóa mắt. Biên tập DiMột giây kia, Lý Phỉ hốt hoảng thấy cột lửa chọc trời xung quanh khách sạn Trân Châu là sực mạnh của anh, là một phận chịu sự kiểm soát của ý như bị mê hoặc trong sức mạnh tốt cùng, trầm mình vào sâu trong năng lượng. Nếu không có sự tự chủ mạnh mẽ, phòng tuyến cuối cùng bảo vệ lý trí, không biết khách sạn Trân Châu giờ còn tồn tại tập DiLúc ấy, còn có một hơi thở hắc ám từ phương xa truyền tới kích thích Lý Phỉ thanh thở như của cự long đang ngủ đông trong vực sâu, mở to mắt, tức giận nhìn chằm chằm hướng này…Biên tập Di“Ưm.” Lý Phỉ bóp trán. Hơi thở cổ xưa kia như tượng trưng cho dao động sức mạnh, khiến anh cảm thấy rất bất an, sức mạnh trong cơ thể cứ hưng phấn mà nhảy cắn xé, muốn chinh phục, muốn chiến thắng triệt để chủ nhân của hơi thở kia. Một khối lãnh địa nho nhỏ, mà có tận hai cự thú thức tỉnh, tất nhiên là sẽ có một màn tranh này cô Tiêu Nhã Cầm thích diễn sâu kia và đám người xem trò vui đều thấy Lý Phỉ đang cau mày bỗng ngã xuống, hai dòng máu từ khóe mắt anh chảy ra.“A!”“Bác sĩ đâu, tới đây mau!”Trong tiếng thét chói tai, Lý Phỉ “nhìn” thấy rõ tất cả xung mắt anh giờ có thể nhìn xa hơn rất nhiều. Anh có thể nhìn thấy bóng dáng đồ vật trong hộp thuốc mà nhân viên y tế đang hốt hoảng chạy tới xách trong tay, còn cả bóng ma trong xương cốt con nhà hàng, trừ anh và Cảnh Điều, tất cả những người khác đều chỉ là đen trắng, trên người không có hơi thở.***Khi Thế giới Bị Từ Bỏ biến mất, Jack tóc đỏ đã chạy qua ba con không dừng lại lấy hơi mà lập tức chui vào một nhà hàng Starbuck ven đường. Hắn chọn bừa một ly đồ uống rồi lui vào góc, làm bộ như không có việc gì lấy di động ra tra còn phải trèo tường mới vào được trang web nước một email đánh dấu là khẩn cấp, Jack kéo tóc mình, ảo não vô Phỉ không chỉ là người dị năng cấp S mà hắn còn có một đôi mắt quỷ. Đó là năng lực sau khi thức tỉnh, dù ngụy trang cách nào trước mặt Lý Phỉ đều không có hiệu khi nguyên tác nổi tiếng, rất nhiều người mê sách tập hợp cùng một chỗ, ở trên mạng tranh luận xem làm cách nào đối phó nhân vật trong sách, làm cách nào chạy thoát trước mắt người dị năng có sức mạnh phi nhân phiên Lý Phỉ thì chỉ có một điểm để anh ta nhìn thấy, không để anh ta nhìn thấy, không để anh ta nhìn thấy – chuyện quan trọng phải nói ba nên vừa rồi khi Jack qua kính viễn vọng nhìn thấy Lý Phỉ ở cầu thang tầng mười bốn khách sạn Trân Châu, phản ứng đầu tiên là lui bước tắt đèn đóng cửa, có chết cũng không dám để Lý Phỉ nhìn thấy xong, Jack mới nhớ ra Lý Phỉ chưa thức tỉnh, hoàn toàn nhìn không thấy…Nhưng hắn vẫn không dám mạo hiểm đâu! Trước khi tình tiết bắt đầu còn dễ nói, chứ Thế giới Bị Từ Bỏ là thiên đường của người dị năng. Ở đây, họ có thể phát huy sức mạnh lớn nhất, chỉ cần là kẻ xuyên sách có đầu óc đều sẽ không mạo hiểm như chạy đến Hoài thành là muốn đến Thế giới Bị Tự Bỏ để trở thành người dị thì không được. Thế giới Bị Từ Bỏ biến mất, hắn trở về thế giới thực cũng không có được dấu hiệu dị năng. Không ngờ lại còn phát hiện ra Lý Phỉ thức tỉnh ở trong này, động tĩnh còn lớn hơn so với trong nguyên ôm đầu rên rỉ, hắn cảm thấy nếu mình cứ về nước như vậy, chắc chắn sẽ bị đồng bọn đánh cho bẹp động kêu “Tinh” một tiếng, nhắc nhở có tin nhắn nhanh chóng cầm di động, nhấn nút tin đến từ bên kia Đại Tây Dương, số lượng từ không nhiều nhưng lại khiến Jack trợn mắt há mốm, mồ hôi trên chảy thành ý của tin nhắn là, qua nhiều lần nghiên cứu, họ cho rằng hai lần thức tỉnh lớn ở Hoài thành có liên quan đến người dị năng Trung Quốc cấp S. Trong nguyên tác, Lý Phỉ lại không xuất hiện ở Hoài thành. Nói cách khác, trừ Lý Phỉ, trong thành phố này còn có thể ẩn giấu một người dị năng cấp S tương lai S đâu phải cải thảo, ở trên đường nhặt được cả một thời gian dài, người trong sách và người mê sách bên ngoài đều cho rằng Trung Quốc chỉ có một người dị năng cấp S, đó chính là Lý trừ Lý Phỉ thì chỉ còn Boss chân chính thâm tàng bất lộ của tổ chức “Hắc Uyển”…Giản Hoa là Boss cuối chắc ai cũng nhận ra rồi…

tội này tôi không nhận